Thứ Hai, 9 tháng 7, 2007

Lời chúc dễ thương

Mong bạn thao thức đêm dài để quý ánh nắng ban mai

Mong bạn gặp cơn mưa để quý những ngày nắng đẹp

Mong bạn bận rộn để trân trọng những giây phút thảnh thơi

Mong bạn có lúc thật buồn để cảm nhận giá trị niềm vui

Mong bạn nếm trải nỗi đau để biết chia sẻ với những người đồng cảnh

Mong bạn đôi lần vấp ngã để trải nghiệm thấy mình lớn khôn

Mong bạn có lần mất mát để biết ơn những gì đang có

Mong bạn khóc được để xóa nhòa tổn thương mang theo thời gian

Mong bạn giữ được ký ức tình yêu qua bão tố cuộc đời

Mong bạn sống thật lòng ngày gặp mặt để thanh thản khi nói lời chia tay


Thứ Tư, 4 tháng 7, 2007

Quà tặng cuộc sống

Có một ngân hàng, mỗi buổi sáng, cung cấp vào tài khoản của bạn 86.400 USD.

Số dư trong tài khoản không được phép chuyển từ ngày nay qua ngày khác.

Mỗi buổi chiều, ngân hàng sẽ hủy bỏ hết số dư còn lại mà bạn đã không dùng hết trong ngày. Bạn sẽ phải làm gì? Sử dụng hết số tiền đó, Dĩ nhiên!!!!

Mỗi người trong chúng ta đều có 1 ngân hàng như vậy.

Tên ngân hàng là THỜI GIAN. Mỗi buổi sáng, ngân hàng này cung cấp cho bạn 86.400 giây.

Và mỗi buổi tối, ngân hàng sẽ xóa bỏ, coi như bạn mất, thời gian mà bạn không đầu tư được vào các mục đích tốt. Ngân hàng không cho phép bạn được để lại số dư trong tài khoản. Cũng không cho phép bạn bội chi.

Mỗi ngày, ngân hàng lại mở một tài khoản mới cho bạn. Mỗi tối nó lại hủy hết những gì còn lại trong ngày. Nếu bạn không dùng được hết thời gian mà bạn có trong ngày, người bị mất chính là bạn.

Không có chuyện quay lại ngày hôm qua. Không có chuyện tiên trước cho “ngày mai”. Bạn phải sống bằng những gì bạn có trong tài khoản ngày hôm nay.

Hãy đầu tư vào đấy bằng cách nào đó, để bạn có thể nhận được nhiều sức khỏe, hạnh phúc, và thành công nhất! Đồng hồ vẫn đang chạy. Hãy cố thực hiện thật nhiều trong ngày hôm nay.

Để biết được giá trị của MỘT NĂM, hãy hỏi một học sinh bị ở lại một lớp.

Để biết được giá trị của MỘT THÁNG, hãy hỏi một người mẹ sinh con thiếu tháng.

Để biết được giá trị của MỘT TUẦN, hãy hỏi biên tập viên của một tuần báo.

Để biết được giá trị của MỘT GIỜ, hãy hỏi những người yêu nhau đang mong chờ được gặp nhau.

Để biết được giá trị của MỘT PHÚT, hãy hỏi một người bỏ lỡ chuyến tàu.

Để biết được giá trị của MỘT GIÂY, hãy hỏi một người vừa thoát khỏi một tai nạn.

Để biết được giá trị của MỘT PHẦN NGÀN GIÂY, hãy hỏi người vừa nhận được huy chương bạc trong kỳ thi Olympic.

Hãy quý trọng từng giây phút mà bạn có! Và hãy nên quý thời gian hơn nữa bởi vì bạn đang chia sẻ thời gian đó với ai đấy thật đặc biệt đối với bạn, đủ đặc biệt để có thể chia sẻ thời gian của bạn. Và hãy nhớ rằng thời gian chẳng chờ đợi ai cả.

Ngày hôm qua đã là lịch sử.

Ngày mai là một bí ẩn. Hôm nay là quà tặng. Cũng vì vậy mà nó được gọi là Present!!!(có nghĩa là Hiện nay, mà cũng có nghĩa là Quà tặng).

Bạn bè thật sự là một loại nữ trang quý hiếm.

Họ khiến bạn mỉm cười và khuyến khích bạn thành công.

Họ lắng nghe bạn, họ chia sẻ với bạn những lời khen tặng,và họ luôn muốn mở trái tim ra với chúng ta.

Hãy gởi những lời này đến với ai mà bạn xem như BẠN MÌNH. Và nếu những dòng này lại trở về với bạn, bạn ắt biết rằng bạn đang có một vòng tròn bạn hữu.

Khò khò ....

Hôm nay buồn ngủ kinh khủng, tôi định không viết blog nhưng nếu không viết thì có lẽ sẽ gật một cái rầm trước máy vi tính mất thôi. Cảm giác bây giờ giống hồi học môn phân tích thiết kế của thầy Kiệt, ngồi ngay bàn nhất mà gật liên tục (po tay). Cứ tưởng đi làm rồi thì phải khác chứ ai dè còn tệ hơn vì chẳng có ai nhắc nhở kêu tỉnh lại. Mấy bữa nay sếp kêu research mà chữ chạy lên chạy xuống một hồi là cơn buồn ngủ lại hiện về. Cầu cứu tứ phía nhưng vô vọng thôi đành viết blog, giải pháp cuối cùng nhưng xem ra cũng hiệu quả he he. Hôm nay là ngày 4-7 còn 20 ngày nữa là kỉ niệm cái ngày cả nhóm luxubu "lên dĩa" để bảo vệ luận văn tốt nghiệp. Mấy ngày này nhớ ko lầm thì ăn mì gói sào bắp sú ở nhà Bùi Nhi hoài áh hi hi. Tôi nghĩ lại để có cái ngày ngồi trên công ty ngủ gật như hôm nay thật là cực khổ biết bao!! Thôi tỉnh dậy thôi phía trước còn biết bao thứ để học hehe !!! Tỉnh rùi hi hi

Thứ Ba, 3 tháng 7, 2007

Đừng bao giờ quên

Sự hiện hữu của bạn là món quà cho thế giới này. Bạn là duy nhất và không ai thay thế được bạn. Cuộc đời bạn là tất cả những gì bạn muốn, bạn hãy sống trọn vẹn từng ngày ngay từ bây giờ.

Hãy luôn sống trong những niềm vui, chứ không phải là những phiền toái, và bạn sẵn sàng đương đầu với những gì sẽ đến. Trong bạn hẳn sẽ luôn có quá nhiều câu hỏi, hoài nghi… Nhưng hãy hiểu, hãy dũng cảm… bạn sẽ thành người mạnh mẽ.

Đừng tự giới hạn mình. Những giấc mơ của bạn đang chờ bạn đánh thức và chinh phục. Đừng rời bỏ những quyết định quan trọng để tạo ra cơ hội của ngày mai. Bạn hãy vươn đến đỉnh cao và giá trị của chính mình.

Không có gì lãng phí năng lượng sống cho bằng sự lo lắng. Bạn càng ưu tư bao nhiêu, bạn càng trĩu nặng tâm hồn bấy nhiêu. Đừng cho mọi vấn đề quá nghiêm trọng – hãy sống một cuộc đời “trời quang mây tạnh”, chứ không phải sống trong những âu sầu hối tiếc.

Hãy nhớ rằng một tình yêu nhỏ sẽ không thể tồn tại, hãy nhớ rằng rất nhiều quy luật tuần hoàn là điều không tránh khỏi. Hãy nhớ rằng tình bạn là một sự đầu tư khôn ngoan, và kho báu cuộc đời là chúng ta… được ở bên nhau.

Có sức khỏe và hy vọng và hạnh phúc. Hãy dành thời gian ước nguyện đến một vì sao. Và đừng bao giờ quên… chúng ta đặc biệt đến thế nào!

Buồn !!!!

Hôm nay trong lòng buồn khó tả, chẳng thể làm gì để thoát khỏi tình trạng lúc này, may ra viết blog sẽ giải tỏa bớt. Có lẽ đời người ai cũng phải có ít nhất một lần hối tiếc vì đã để vụt mất một thứ gì đó thật quan trọng và có ý nghĩa đối với mình phải không ? Tôi đã từng nghĩ mình sẽ là trường hợp ngọai lệ vì tôi luôn cố gắng hết sức để gìn giữ những gì mình yêu quý nhưng …. Biết làm sao nhỉ, có lẽ trong lòng tôi sẽ luôn có một khoảng trống mà chẳng ai lấp đầy được . Trách ai bây giờ, trách tôi vụng về hay người ấy quá vô tình, không đúng tất cả đều có lỗi và giờ đây ở bất cứ đâu tôi cũng mong bạn ấy hạnh phúc. Dù rắng giờ đây có lẽ đã quên mất tôi !!!! Phải “Dù đêm rất dài, bình minh cũng sẽ xuất hiện ”, tôi luôn tự an ủi mình như thế …..

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2007

You've Got A Friend

When you're down and troubled
And you need some loving care
And nothing, nothing is going right
Close your eyes and think of me
And soon I will be there
To brighten up even your darkest night
Khi bạn thất vọng và lo lắng
Bạn cần một chút quan tâm
Trong khi không có gì, không có gì là tươi đẹp
Hãy từ từ nhắm mắt lại và nghĩ tới tôi
Tôi sẽ đến ngay khi chợt thấy lòng mình thổn thức
Ở bên bạn cho để làm bầu trời trong bạn sáng lên ngay cả những đêm đen tối nhất.

You just call out my name
And you know wherever I am
I'll come running to see you again
Winter, spring, summer or fall
All you have to do is call
And I'll be thereYou've got a friend
Bạn chỉ cần gọi tên tôi
Và bạn biết đấy dù tôi có ở nơi đâu
Tôi cũng sẽ chạy thật nhanh để lại nhìn thấy bạn
Dù đó có là mùa đông, mùa xuân, mùa hạ hay mùa thu
Tất cả những điều bạn cần làm là thầm nhắc tới tôi
Và tôi sẽ ở đó
Bạn có một người bạn mà

If the sky above you
Grows dark and full of clouds
And that old north wind begins to blow
Keep your head togetherAnd call my name out loud
Soon you'll hear me knocking at your door
Nếu bầu trời trên cao kia có u ám, ngập mây mù che phủ
Và những cơn gió buốt giá phương bắc có thổi tới
Bạn chỉ cần giữ bình tĩnh
Và gọi to tên tôi
Chẳng bao lâu bạn sẽ nghe tiếng tôi gõ cửa

You just call out my name
And you know wherever I am
I'll come running to see youWinter, spring, summer or fall
All you have to do is call
And I'll be there
Bạn chỉ cần gọi tên tôi
Và bạn biết đấy cho dù ở bất cứ nơi nào
Tôi cũng sẽ chạy thật nhanh để lại nhìn thấy bạn
Dù mùa đông, xuân, hạ hay thu
Tất cả những điều bạn cần làm là thầm nhắc tới…
Và tôi sẽ ở đó

Ain't it good to know that you've got a friend
When people can be so cold
They'll hurt you,and desert you
And take your soul if you let them
Oh,but don t you let them
Thật tốt làm sao khi tôi biết bạn đã có một người bạn
Khi mà con người có thể lạnh lùng như vậy
Người ta sẽ làm tổn thương, sẽ bỏ rơi bạn
Và lấy mất linh hồn bạn… Nếu bạn để họ làm thế
Đừng.!!

You just call out my name
And you know whenever I am
I'll come running to see you again
Winter,spring,summer or fall
All you have to do is call
And I'll be there
You've got a friend
Bạn chỉ cần gọi tên tôi
Và bạn biết đấy dù tôi có ở nơi đâu
Tôi cũng sẽ chạy thật nhanh để lại nhìn thấy bạn
Dù đó có là mùa đông, mùa xuân, mùa hạ hay mùa thu
Tất cả những điều bạn cần làm là thầm nhắc tới tôi
Và tôi sẽ ở đó
Bạn có một tình bạn mà!

Carole King

Sự bình yên

Một vị vua treo giải thưởng nghệ thuật cho nghệ sĩ nào vẽ được bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công. Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có 2 bức và ông phải chọn lấy 1.
Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh thật hoàn hảo.
Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.
Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây, một con chim đang xây tổ. Ở đó giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim đang an nhiên đậu trên tổ của mình... Bình yên thật sự.
"Ta chấm bức tranh này! - Nhà vua công bố - Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên."