Thứ Năm, 30 tháng 8, 2007

Hai sắc hoa ti-gôn



Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn

Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ đến với yêu đương.

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: “Hoa dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi”.

Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: “Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy”.

Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời gian khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường.

Từ đấy thu rồi thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy cho nên vẫn hững hờ.

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người.

Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm phai.

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi.

Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Người ấy ngang sông đứng ngóng đò.

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?

Thơ T.T.KH

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2007

Thơ tình sưu tầm

Ai đã từng xem phim "người tình Tần Thủy Hoàng" chắc cũng không khỏi tiếc thương cho cô A Phòng xinh đẹp phải không. Vũ thích nhất là những câu thơ trong phim, post lên để mọi người đọc heng .

Tâm Sự Tần Vương

Gió cuốn đi tháng năm dài đăng đẳng
Tình vẫn còn mà người chẳng thấy đâu
Hận trời xanh vô tình nhắm mắt
Chẳng chịu nghe chịu hỏi chịu trông
Mặc giông tố cuốn đi tình yêu chân thật
Khiến ta cuồng si khiến nàng đau khổ
Mang trên vai gánh nặng tương tư
Người anh hùng vương vấn bởi nặng chữ tình
Nếu suốt đời buôn ba lặn lội
Mà vẫn không giữ được người tri kỷ hồng nhan
Thì dù cho có nắm được cả giang san
Vẫn cảm thấy xót xa ân hận
Muốn tỏ mặt anh tài
Lòng muốn khóc mắt cũng không rơi lệ
Rượu cạn rồi lại ngập nỗi nhớ mong
Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử
Ý chí vững vàng mà tỉnh cảm mênh mang .

Nỗi lòng A Phòng

Ngày tháng cũ mịt mờ như trong mộng
Người thân yêu xa mãi tận chân trời
Thế gian này phản phúc biết bao nhiêu
Sao người nỡ quên đi tất cả
Tình yêu đầu ngây thơ chân thật
Có thể nào sống lại với ta
Như biển sâu tình khiến ta đau đớn
Tháng năm trôi mái tóc đã điểm sương
Dứt không được hình anh trong tâm khảm
Đừng bỏ đi hạnh phúc của ngày mai
Đời cô tịnh là điều căng go nhất
Đửng chờ đợi tháng năm quay đầu lại
Dứt không ra nỗi đau khổ tình đời
Đừng nhẫn nại vì mối tình xưa nữa
Hoa nở xuân về mà tình đã ra đi
Để tim ta vấn vương bụi trần thế.

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2007

Mưa!

Một năm qua đi với bao kỉ niệm vui buồn và đổi thay, nhìn lại chỉ còn là những kỉ niệm, tôi nghĩ lại mà không khỏi chạnh lòng. Có phải người ta sẽ thật buồn khi nhớ lại những kỷ niệm vui nhưng không thể sống lại với nó, hay nhìn lại thực tại có nhiều thứ thay đổi quá không?. Bây giờ khi ra trường mới biết tại sao người ta nói kỷ niệm thời đi học chằng ai nói kỷ niệm thởi lấy chồng hay …

Hôm qua trời mưa xối xả như trút nước thế mà mình lại không mang nón, với cặp mắt kiếng cận tôi ko thể lái xe tiếp được, tắp vào mái hiên bên đường nhìn trời mưa, thấy mưa rơi ngoài đường mà trong long lạnh căm, cảm giác đau khó tả vì trời mưa thì nhiều kỉ niệm lắm ….

Sáng mở mắt dậy thì trời cũng lại mưa, tin bão ở đâu đó nghe thất não nề. Cuộc sống có những ngày nắng đẹp và những ngày thật u ám, phải có cả hai thì mới là cuộc sống phải không nào. Tôi thức dậy và tự nói với mình : hãy cố gắng, hãy cố gắng!!!