Thứ Hai, 29 tháng 10, 2007

Một.. và thêm một

Một

Một... nỗi buồn vô cớ
Một... nỗi nhớ vô hình
Một... mối tình thầm lặng
Một... hy vọng mong chờ

Một... phép màu cổ tích
Một... gặp gỡ tình cờ
Một... nét mặt thờ ơ
Một... nỗi mừng cố nén

Một... sẽ đi đến đâu
Một... cũng không không biết nữa

Thêm một

Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết

Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay
Nhưng mà tôi cũng biết
Thêm một phiền toái thay

Thêm một lời dại dột
Tức thì em bỏ đi
Nhưng thêm chút lầm lì
Thể nào em cũng khóc

Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Cứ thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi

Nhận thêm một thiếp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết

Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay.

Trần Hòa Bình

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2007

Người Thứ Hai

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con, anh ấy là của Mẹ
Anh ấy có thể yêu con suốt một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời, anh ấy yêu Mẹ, Mẹ ơi

Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời

Hình bóng Mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con cũng chỉ là nguời đàn bà thứ hai

Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con nhiều hơn nhớ Mẹ
Nhưng con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ cả đời anh

Con chỉ là cơn mưa mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho Mẹ mà thôi

Anh ấy có thể sống với con suốt cả cuộc đời
Mà cũng có thể chia tay ngay ngày mai, có thể ...
Nhưng anh ấy suốt đời yêu Mẹ
Dù thế nào, con cũng chỉ thứ hai.

Xuân Quỳnh

Em bảo anh đi đi!

Em bảo anh đi đi

Sao anh vội đi ngay

Em bảo anh đứng lại

Sao anh không ngoảnh đầu

Sao anh luôn nghe lời

Lời của em khi ấy

Sao không nhìn mắt em

Nơi em luôn nói thật.

Con gái là thế ấy

Nói không lại là có

Nói ghét thật là yêu

Trong những lúc dỗi hờn.

Vậy sao anh không biết

Nhìn sâu vào mắt em

Nơi tâm hồn em đó

Vẫn mãi thật với anh.

(Bài này cũng hay nữa híc híc)

Thứ Ba, 23 tháng 10, 2007

Có một thời

Có một thời anh là của riêng em

Từng ý nghĩ đọng trong từng ánh mắt

Anh nhìn em, những gì em cảm nhận

Tất cả giành cho em - cho riêng em

Có một thời em chẳng thể lãng quên

Anh mạnh mẽ và dịu dàng đến thế

Em nhỏ bé núp bóng anh che chở

Chuyện ngày xưa đâu phải giấc mơ đêm

Ôi đâu rồi thời đó của riêng em

Hoa - mây - gió - ánh mặt trời bé nhỏ

Bao yêu thương trong mắt anh thầm lặng

Gió xôn xao cứ đùa gọi yêu em

Ngày tháng ơi cho em được cầu xin

Cho em về với tháng ngày xa xưa ấy

Dẫu vẫn biết tình yêu không dễ vậy

Ai trả em về

Thời ấy của riêng em!

Thơ Đinh Thu Hiền

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2007

Hoài Niệm

Ngày ấy có một đôi bạn thân rất thân, cùng học chung, cùng chơi chung và rồi cùng ra trường, cùng hòa mình vào cuộc sống và mỗi người đã có một cuộc sống riêng. Những tưởng rằng tình bạn của đôi bạn ấy sẽ thăng hoa và gắn bó với nhau mãi. Tình bạn ấy đã tan vỡ như bong bóng xà phòng, cô bạn nọ vẫn còn ngơ ngác và không khỏi đau buồn khi nhớ lại, đành để người bạn ấy ra đi và tan vào không khí, vì chẳng thể làm gì được. Mọi tin tức về nhau cô bạn nọ vẫn biết và chỉ biết vui khi cô bạn kia vui và buồn khi nghe tin không hay vể cô ấy. Bây giò cô bạn kia có lẽ đã tốt hơn và đã chọn được người nào đó để chia sẻ. Đôi khi nghĩ lại vẫn thấy thật đau xót, nhưng nếu như thế là tốt thì cô ấy luôn chúc cho bạn mình hạnh phúc mãi mãi . Cô bạn nọ chỉ muốn cho người bạn kia biết một điều là tất cả không như người bạn đó đã suy nghĩ .

Chuyện buồn nhỉ, mong là mọi người đều hạnh phúc và không buồn như cô bạn này. Hãy cố gắng lên bạn, mỗi một biến cố cuộc đời sẽ dạy cho bạn nhiều điều hay đấy. Có một người đã nói rằng khi vấp ngã thì đừng vội trách mặt đất ghồ ghề mà hãy nghĩ đó là điểm tựa để ta chống tay đứng lên . Thật hay phải không ?