Thứ Tư, 1 tháng 8, 2007

Mưa!

Một năm qua đi với bao kỉ niệm vui buồn và đổi thay, nhìn lại chỉ còn là những kỉ niệm, tôi nghĩ lại mà không khỏi chạnh lòng. Có phải người ta sẽ thật buồn khi nhớ lại những kỷ niệm vui nhưng không thể sống lại với nó, hay nhìn lại thực tại có nhiều thứ thay đổi quá không?. Bây giờ khi ra trường mới biết tại sao người ta nói kỷ niệm thời đi học chằng ai nói kỷ niệm thởi lấy chồng hay …

Hôm qua trời mưa xối xả như trút nước thế mà mình lại không mang nón, với cặp mắt kiếng cận tôi ko thể lái xe tiếp được, tắp vào mái hiên bên đường nhìn trời mưa, thấy mưa rơi ngoài đường mà trong long lạnh căm, cảm giác đau khó tả vì trời mưa thì nhiều kỉ niệm lắm ….

Sáng mở mắt dậy thì trời cũng lại mưa, tin bão ở đâu đó nghe thất não nề. Cuộc sống có những ngày nắng đẹp và những ngày thật u ám, phải có cả hai thì mới là cuộc sống phải không nào. Tôi thức dậy và tự nói với mình : hãy cố gắng, hãy cố gắng!!!

1 nhận xét:

Duong Nguyen Tam Linh nói...

Vũ hư quá nha, không chịu đem nón theo. um, kỷ niệm thời đi học thì vô số kể, có kỷ niệm dzui nhưng cũng có những kỷ niệm khi mình nghĩ về nó thì không khỏi chạnh lòng, đúng không nè! Mọi thứ rồi sẽ trôi qua nhanh, điều quan trọng trong cuộc đời là mình sống sao để sau này nhìn lại không phải hối tiếc về mọi việc xảy đến với mình. Ăn thật ngon, ngủ thật nhiều vào nhé Bộ Trưởng Bộ Cơm Hộp!!!!