Thứ Hai, 1 tháng 10, 2007

Hoài Niệm

Ngày ấy có một đôi bạn thân rất thân, cùng học chung, cùng chơi chung và rồi cùng ra trường, cùng hòa mình vào cuộc sống và mỗi người đã có một cuộc sống riêng. Những tưởng rằng tình bạn của đôi bạn ấy sẽ thăng hoa và gắn bó với nhau mãi. Tình bạn ấy đã tan vỡ như bong bóng xà phòng, cô bạn nọ vẫn còn ngơ ngác và không khỏi đau buồn khi nhớ lại, đành để người bạn ấy ra đi và tan vào không khí, vì chẳng thể làm gì được. Mọi tin tức về nhau cô bạn nọ vẫn biết và chỉ biết vui khi cô bạn kia vui và buồn khi nghe tin không hay vể cô ấy. Bây giò cô bạn kia có lẽ đã tốt hơn và đã chọn được người nào đó để chia sẻ. Đôi khi nghĩ lại vẫn thấy thật đau xót, nhưng nếu như thế là tốt thì cô ấy luôn chúc cho bạn mình hạnh phúc mãi mãi . Cô bạn nọ chỉ muốn cho người bạn kia biết một điều là tất cả không như người bạn đó đã suy nghĩ .

Chuyện buồn nhỉ, mong là mọi người đều hạnh phúc và không buồn như cô bạn này. Hãy cố gắng lên bạn, mỗi một biến cố cuộc đời sẽ dạy cho bạn nhiều điều hay đấy. Có một người đã nói rằng khi vấp ngã thì đừng vội trách mặt đất ghồ ghề mà hãy nghĩ đó là điểm tựa để ta chống tay đứng lên . Thật hay phải không ?

1 nhận xét:

Diệu Minh nói...

Lau lam khong co dip gap be Vu de thuong.
Vai hom nua la sap het nam 2007 roi, Vu nhi.
Mot nam nhin lai voi Vu the nao? Co gi moi hon khong? Co gi thi vi hon chang?
Vu oi!
Song o tren doi nhung khong nho nhieu ve moi chuyen, co the dieu do se mang den cho cuoc song cua minh mot khoang khong rong rai hon, khoang dat hon va de chiu hon chang?