Thứ Tư, 10 tháng 12, 2008

Messages

In my life, there was the happy days and the bad days. When two persons can't understand together, one person need another person, but that person don't care about that so it's too bad. A message was sent, but no reply, no signal, it make the person who sent feel unhappy. How to get over it to love life and love people. Look at my God and pray with him, ask him to keep me in his love, help me to find the goal of my life. Thank you, my God, you are peace of mine.

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2008

Today

Today is Friday, from early moring, it has been raining. I went to work under rain and nearly I was as wet as a drowned rat. When I went into the room, the half of room in water, including Hubs, mordem … It was very dangerous if someone turned on switch.

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2008

20-10

The younger sister of my friend died last Friday, I head that yesterday. Last night I went to her house with my sister. My friend was so sad, she seemed to want to cry when she saw me.She told me that her younger sister died because of cancer disease. She was in hurry so I coudn't ask anything after that. I felt a little sad for her. I hope she will get over soon.

Today is the Viet Nam Women day (20-10), all of members in my company went to HoangTy restaurant anh had lunch with girdle cake of Trang Bang (Tay Ninh), it was very delicious. Maybe in someday, I will take my family to go there (hihi). In the plan, next two weeks, we will go to Vung Tau City. I hope that it will come true.

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2008

Weekend!

Today is Friday, I feel happy all day, maybe the reason is tomorrow is weekend (hihi) . I was absent in my English class this evening because I had not prepared the lesson before. I don't know I was right or wrong when I decided that. I promise myself that I will study hard and live in pleasure, that make me feel better more.

Tomorrow, I am going to go to Moc Bai Market in Tay Ninh with my close friend, Tam Linh. We are going to buy something, mostly we want to go out to relax. I hope we will have a good trip. Please go with me, My God.

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2008

Today

Today, I go to work as usual but there is nothing to do in my company. I feel boring and my eyes are full of sleep. This morning I practised to type on my computer with a software and after that I listened English. I want to become a person who is good at English, but English turned out to be more difficult than I thought. I need something which encourage me to study as a good goal. Maybe the reason that I haven't set myself a goal. Try, Try, I would do better to do than wait a miraculous thing, do you think so? "Better late than never", this is the sentence I like very much, if only I studied hard sooner. I hope that I study English to become a teacher in the future, if not it is still usefull for my job since my job requires to have good english skills, specially, reading skill. Only if I realize the importance of studying English will I study hard. Sometimes, I asked myself whether I wanted to study, why I was lazy like that. From now, I will study English hard whether or not I will be good for me. Everything is not complex, it is up to your attitude.

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2008

Thinking...

In the day before, I thought too much about everything about me. I used to think about the bad thing, so it made me more and more disappointed. When I read a book which I read last year, I feel better now. I am practising the way of thinking, I am going to think about the beautiful things in my life. I believe in God. Thank my God.

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2008

It is raining ...

Today, it is raining and I can't go home now. I stay at my company and write something for my blog. For a long time, I haven't written any entry. I have felt so sad some recent days, I felt very lonely. I wish someone had saw me.

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2008

Ngẩn ngơ

Lâu rồi không viết blog, blog này chắc cũng chỉ còn mỗi mình tớ thăm blog của cậu thôi Vũ ạ. Cậu sao rồi, dạo này tớ thấy cậu hay buồn và ngẩn ngơ lắm. Cậu không dám đối mặt với tình cảm của mình ư?. Một lần đau khổ thì đã là gì đâu, tớ hiểu cậu lắm, vì cậu nhát gan lắm, trái tim cậu mong manh và dễ bị tổn thương, cậu sợ nó lại phải đau nữa, tớ thương cậu lắm. Cậu lại còn sợ rằng sẽ không thể đem hạnh phúc đến cho người mình yêu thương, sợ phải thay đổi lắm đúng ko?. Tớ hiểu, cậu mong một cuộc sống có ý nghĩa và làm được nhiều điều có ích. Tớ khuyên cậu nhé, hãy tự tin và vui vẻ lên, vì quanh cậu luôn luôn có Chúa đồng hành với cậu, phó thác mọi sự cho ngài nhé, rùi cậu sẽ được sự bình an, hãy tin tớ nhé. Tớ chúc cậu vui vẻ và hạnh phúc.

Bạn của cậu
TTKV

Thứ Hai, 28 tháng 4, 2008

Hi Hi ....

Buồn ngủ ơi là buồn ngủ nhưng chưa được đi ngủ vì đầu tóc còn ướt quá. Tuần nào mình cũng đi đến tối mới về nên ko gội đầu sớm được. Hôm nay đúng là một ngày không thể quên được, lần đầu tiên V bị đối xử như vậy, chợt tỉnh ra là mình đã hành động theo tình cảm mà không dùng lý trí suy xét, những tưởng rằng người ta cũng nghĩ giống mình hi hi, cứ mỗi lần gặp chuyện gì đó xong thì mình lại rút được một kinh nghiệm thấy cũng ko mất mát gì cả mà hay hay. Đôi lúc để nghiệm ra cho mình một đường đi đúng đắn cũng cần nhiều vấp ngã rùi mới nhận ra giá trị thực của nó. Đứng lên đi tiếp nào Vũ hi hi.


Thứ Năm, 6 tháng 3, 2008

Ngày mai tươi đẹp



Lá cây xanh rồi lại vàng, hoa nở rồi lại tàn. Nhìn những chiếc lá khô, hoa tàn đó lần lượt rời bỏ cành cây, thở dài một tiếng trở về với cát bụi, chắc bạn sẽ nghĩ : chúng đi rồi không bao giờ trở lại.


Nhưng xuân đi rồi xuân đến, hoa tàn rồi hoa lại nở, cành cây trơ trụi lại mọc ra những lá xanh tươi. Con đường nhỏ vắng vẻ, trống trải lại tràn đầy những bông hoa rực rỡ. Cái mất đi ngày hôm qua lại hoàn toàn khôi phục trở lại, nhìn thấy những điều này, bạn còn cảm thấy thế giới này thiếu gì nữa?

Chính vì hoa tàn lá rụng mới khiến cho đất cát màu mỡ, ẩn chứa sức mạnh. Chính vì có sự mục nát điêu tàn của chúng thì mới có mùa xuân năm sau sáng lạn. Trong hàng triệu mầm non tươi mới đó, trong những nụ hoa rực rỡ đó, trong những nụ cười trẻ thơ đó chẳng phải đang viết ra tên tuổi của những người đã khuất hay sao?

Không có cái cũ ra đi thì làm sao có cái mới đến? Sinh ra vốn là đi tới cái chết, chết là để thúc đẩy sinh ra.

Trong cái vũ trụ muôn đời bất biến, luân chuyển không ngừng, thay nhau sinh diệt này, chúng ta sẽ không sống mãi, nhưng chúng ta có thể "tồn tại" vĩnh hằng!

Ngày mai...

Bất luận ngày hôm nay đáng lưu luyến thế nào thì ngày mai cũng sẽ không chần chừ đến để thay thế, bất luận chúng ta chống chọi hay bình thản, sinh tồn hay tử vong thì ngày mai cũng sẽ bước tới không dừng chân.

Ngày mai bình thường mà vô hình, nó mau chóng biến thành ngày hôm nay, hóa thành ngày hôm qua, trở thành những ngày đã qua.

Ngày mai là không thể biết được, là một chuỗi những dấu chấm hỏi , kéo chúng ta bước tới trước thêm một ngày, lớn thêm một ngày tuổi nhưng vẫn không biết sẽ tăng thêm được cái gì, giảm bớt đi cái gì.

Ngày mai là gian nan, phải làm việc, phải suy nghĩ, phải chiến đấu.

Ngày mai là mong manh, giống như hạnh phúc của con người vậy, có thể có bệnh tật, đau khổ.

Ngày mai giống như một tờ giấy trắng! Chúng ta có thể tiếp nhận rồi để nó trở thành một bài thi bỏ trống, cũng có thể nguệch ngoạc vài nét lên nó, nhưng cũng có thể biến nó thành một kiệt tác có màu sắc tuyệt mỹ, có tâm tư tình ý diệu vợi.

Vì vậy ngày mai phụ thuộc vào sự sáng tạo của chúng ta. Đối với những người yêu nhau, ngày mai có thể là giai đoạn đẹp đẽ của họ. Đối với người nông dân cực khổ, ngày mai có thể là một vụ thu hoạch lớn...Cho dù có một vĩ nhân nào đó mất đi vào ngày mai thì hoàn toàn không phải là ngày mai chiến thắng người đó, mà là người đó, mà là người đó làm cho ngày mai trở nên vĩ đại, khiến ngày mai trở thành một ngày vĩnh viễn được ghi nhớ.

Đừng đợi ngày mai bước đi tới chúng ta mà hãy bước tới ngày mai! Không chờ đợi mà là xây đắp, chúng ta mới có thể có được một ngày mai thực sự tươi đẹp của chính mình.

(Sưu tầm)

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2008

.......

Ngồi nhà nghe bài hát “Đôi Bờ” quen thuộc để lòng lắng xuống theo giai điệu của bài hát, sao mà bài hát hay thế, có điều gì đó buồn buồn nhưng trong đó lại chất chứa một niềm tin mãnh liệt về một ngày tươi sáng sẽ đến.

Quanh mình có những điều thật giản dị nhưng cũng thật đáng yêu. Quan trọng mình nhìn mọi vật với lăng kính nào. Ước gì mình luôn có một thái độ sống thật lạc quan và vui vẻ, để mọi thứ quanh mình luôn hiện lên bản chất đẹp nhất của nó, điều mà Thiên Chúa đã ban tặng cho con người.

Ngày mai đây khi lớn thêm nhiều nữa thì sẽ đối mặt nhiều thứ. Phải chăng cuộc sống là một cuộc chiến đấu tìm kiếm sự công chính. Vì mọi thứ sẽ chỉ thay đổi chứ không mất đi, và cuộc sống này sẽ thay đổi như thế nào tùy thuộc vào cuộc chiến đấu này. Hãy sống tốt và làm những đều có ích nhé V.

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2008

Nó và anh


Bỗng nhiên hôm nay trời đổ mưa, chắc có lẽ là mưa xuân, báo hiệu tết sắp đến, thế nhưng mưa thì lại kéo nó về quá khứ …..

Trong những ngày khó khăn ấy anh đã ở bên nó và giúp đỡ thật nhiều. Dù nắng hay mưa, dù sớm hay khuya, một cách đều đặn anh vẫn xuất hiện và bảo vệ nó, an ủi, động viên nó. Nó không quên những gì về anh, từng câu nói cử chỉ và cả những món quà anh tặng nó, tuy nhỏ nhưng đó là cả tấm lòng của anh, nó vẫn cất giữ và trân trọng. Mọi thứ đến quá nhanh, quá dồn dập, đến nỗi nó chưa kịp cảm nhận hết tình cảm anh giành cho nó thì … anh đã bước ra khỏi cuộc đời nó một cách lạnh lùng, vẫn biết rằng đó là quyết định của cả hai nhưng sao anh lại đi nhanh thế, nhanh hơn cả khi anh đến với nó, để nó một mình với nỗi bàng hoàng.

Giờ đây khi nghĩ về anh, nó chỉ cười buồn, không còn đau như trước, hay nó không dám đối mặt với đều đó cũng chẳng biết nữa. Nó nợ anh một lời xin lỗi và cám ơn, nếu anh có vô tình đọc được bài viết này thì hãy nhận dùm nó nhé. Ờ nơi nào đó nó mong anh sống thật hạnh phúc và bình yên. Con ốc ngày nào anh tặng vẫn vi vu tiếng gió biển nhưng tiếng nói của anh đã không còn……

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2008

Thượng đế hỏi gì?

- Thượng đế sẽ ko hỏi về số quần áo bạn có trong tủ , mà sẽ hỏi bạn đã giúp cho bao nhiêu người có quần áo ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi bạn có bao nhiêu tài sản vật chất , mà sẽ hỏi chúng có đc tạo ra từ lao động của bạn ko ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi mức lương cao nhất của bạn là bao nhiêu , mà sẽ hỏi bạn có làm tổn thương nhân cách của mình để đạt được nó ko ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi bạn đã làm thêm bao nhiêu giờ , mà sẽ hỏi thời gian làm thêm đó bạn có dành cho gia đình của bạn hay ko ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi bạn đã nhận đc bao nhiêu lời khuyến khích , mà sẽ hỏi bạn đã khích lệ người khác thế nào ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi nghề nghiệp của bạn là gì , mà hỏi bạn đã thực hiện công việc của mình với khả năng tốt nhất chưa ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi bạn đã làm gì để giúp cho bản thân , mà sẽ hỏi bạn đã làm gì để giúp đỡ mọi người ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi bạn đã làm gì để bảo vệ quyền lợi của mình , mà sẽ hỏi bạn đã làm gì để bảo vệ quyền lợi của ng khác ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi bạn sống cạnh những người láng giềng nào , mà sẽ hỏi bạn đối xử với những ng hàng xóm của bạn như thế nào ? ...
- Thượng đế sẽ ko hỏi về màu da của bạn mà sẽ hỏi về phẩm chất của bạn ...
- Và , Thượng đế sẽ ko hỏi bạn có bao nhiêu người bạn , mà sẽ hỏi có bao nhiêu người mà đối với họ bạn đích thực là 1 người bạn ...
(Sưu tầm)