Thứ Hai, 22 tháng 6, 2009

Một chút gì để nhớ!

Không biết có phải vì ở lâu trong cảm giác buồn mà bây giờ nó lại thấy thích thích hi hi. Bây giờ nó đã biết cảm giác yêu là thế nào rùi, đúng là "chết ở trong lòng một ít". Nó đã dám nói lên suy nghĩ của mình và dù chẳng có câu trả lời nào cả, nó cũng đã tự thấy mình can đảm, và dũng cảm bước ra khỏi lối mòn cũ, lối mòn chính nó vẽ ra và tưởng chừng như nó đã không tìm được lối ra.

Giờ đây nó đang bắt đầu cuộc sống mới, với những suy nghĩ và hành động mới, hy vọng vào những ngày sắp tới sẽ đầy niềm vui và tiếng cười. Dù nó không có được cái nó muốn nhưng nó đang có sự bình an, khi biết chấp nhận thực tại, và đó chính là điều nó cần hơn tất cả mọi thứ.

Cám ơn vì những khoảnh khắc vui buồn, làm trái tim nó đập lỗi nhịp. Nó không quên đâu và giờ chắc nó biết phải sống và suy nghĩ thế nào rồi. Sẽ thôi oán trách nhé, thôi hờn dỗi, còn lại sự vô tư và hồn nhiên thôi. Xin Chúa luôn soi sáng và gìn giữ nó trong những suy nghĩ tốt và cho những người nó thương mến mãi mãi hạnh phúc. Cám ơn Ngài thật nhiều.

Không có nhận xét nào: