Thứ Tư, 1 tháng 9, 2010

Buồn quá

Buồn đến ko tả nổi, sao mình lại buồn thế này kia chứ. Mấy hôm nay vùi đầu vào làm việc đến tối mịt mới về, công việc ko mấy suôn sẻ lắm, vẫn đang phải cố gắng từng chút một, sức lực bỏ ra cũng quá nhìu mà kết quả ko bao nhiêu. Ước gì công việc tiến triển tốt hơn. Còn chuyện tình cảm ư, nghĩ đến là thấy vừa đau lòng lại vừa đau đầu, ko khéo mình lại già mất thôi. Cứ mong được yên ổn và sống vô tư nhưng cuộc sống ko được như thế, vẫn biết người ta thờ ơ với mình mà sao vẫn quan tâm và chờ đợi, nỗi buồn khắc khoải và dai dẳng quá, đúng là nỗi buồn Châu Pha. Giá mà cuộc sống người ấy êm đẹp và hạnh phúc thì cho dù mình có đứng bên lề cũng ko cảm thấy buồn. Thật là khổ tâm qua' đi à. Còn việc học hành, hix hix, cúp học 5 , 6 bữa rùi để làm OT, ko biết rồi sẽ ra sao đây, ngổn ngang và bề bộn quá, ko có cái gì đúng trật tự cả. Chúa ơi, giúp con với!!!

Ngày mai 2-9, phải xả hơi thôi, bỏ hết công việc, học hành, tình yêu, tạm quên mọi thứ trong 24 tiếng để suy nghĩ xem, điều gì thực sự có ý nghĩa đối với cuộc sống của mình. Khuya rồi mà không muốn ngủ, vì nỗi lòng này không biết tỏ cùng ai, âm ỉ mãi, làm sao cho đúng đây. Thôi đừng buồn nữa nhe, mọi chuyện sẽ ổn thôi, cố gắng lên pé, Chúa luôn ở cùng bé mà, hãy sống tốt nhé.

2 nhận xét:

Duong Nguyen Tam Linh nói...

Don't worry about that! all things will be come well, living and thinking for ur future. Remember that U're not alone ^.^

Trần Thị Khánh Vũ nói...

Thank you, Ms Linh. I hope my heart will be peace.